MỞ ĐẦU
Trong bối cảnh xã hội hiện đại liên tục biến đổi với sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ, thị trường lao động ngày càng yêu cầu con người không chỉ có kiến thức chuyên môn mà còn cần năng lực thích ứng, tư duy phản biện và khả năng lựa chọn nghề nghiệp phù hợp với bản thân. Chính vì vậy, giáo dục hướng nghiệp ngày càng đóng vai trò thiết yếu trong hệ thống giáo dục phổ thông – đặc biệt là ở cấp trung học cơ sở (THCS), giai đoạn học sinh bắt đầu hình thành ý thức về nghề nghiệp tương lai.
Trong nhiều năm, giáo dục hướng nghiệp ở Việt Nam thường được hiểu đơn giản là một vài tiết học giới thiệu nghề nghiệp, hoặc các buổi nói chuyện chuyên đề ngắn với khách mời bên ngoài. Tuy nhiên, cách tiếp cận này đang dần bộc lộ sự hạn chế khi học sinh vẫn còn rất mơ hồ về bản thân, hiểu biết phiến diện về nghề, hoặc chọn hướng đi học tập theo cảm tính và áp lực xã hội. Điều đó đặt ra yêu cầu cấp thiết phải tái định nghĩa lại vai trò của nhà trường trong công tác hướng nghiệp, không chỉ dừng lại ở một môn học, mà cần trở thành một hệ sinh thái giáo dục tích hợp – trải nghiệm – phản tư.
Bài viết này sẽ phân tích vai trò của nhà trường trong giáo dục hướng nghiệp từ ba góc độ chính: (1) tích hợp hướng nghiệp vào chương trình học và hoạt động giáo dục thường xuyên, (2) xây dựng các không gian trải nghiệm nghề nghiệp đa dạng, và (3) tạo điều kiện cho học sinh phát triển năng lực tự định hướng thông qua sự đồng hành của giáo viên và môi trường học đường. Qua đó, bài viết góp phần làm rõ quan điểm: Giáo dục hướng nghiệp không chỉ là một môn học, mà phải là một phần thiết yếu trong chiến lược phát triển con người toàn diện của nhà trường.

TÍCH HỢP HƯỚNG NGHIỆP VÀO CHƯƠNG TRÌNH HỌC VÀ HOẠT ĐỘNG GIÁO DỤC
Một trong những sai lầm phổ biến trong giáo dục hướng nghiệp là coi đây là một môn học riêng biệt, rời rạc và chỉ xuất hiện ở một vài thời điểm trong năm học. Trên thực tế, để giáo dục hướng nghiệp phát huy hiệu quả, nhà trường cần tích hợp nội dung định hướng nghề nghiệp vào tất cả các môn học và hoạt động giáo dục thường xuyên. Điều này không chỉ giúp học sinh nhận ra mối liên hệ giữa kiến thức học tập và cuộc sống thực tiễn, mà còn góp phần hình thành tư duy nghề nghiệp một cách tự nhiên và liên tục.
Trong chương trình học chính khóa, giáo viên các môn như Toán, Ngữ văn, Lịch sử, Sinh học, Công nghệ… đều có thể lồng ghép nội dung liên quan đến nghề nghiệp phù hợp với đặc trưng bộ môn. Ví dụ, khi dạy môn Sinh học về hệ tiêu hóa, giáo viên có thể giới thiệu các nghề liên quan như bác sĩ dinh dưỡng, đầu bếp, kỹ sư thực phẩm. Tương tự, môn Toán có thể kết nối với nghề kế toán, kỹ sư xây dựng, lập trình viên; môn Ngữ văn có thể gợi mở nghề nhà báo, nhà văn, biên tập viên. Việc này giúp học sinh mở rộng vốn hiểu biết về các lĩnh vực nghề nghiệp phong phú mà đôi khi các em chưa từng nghĩ đến.
Bên cạnh đó, các hoạt động giáo dục ngoài giờ lên lớp như sinh hoạt chủ đề, tiết chào cờ, hội trại, sinh hoạt câu lạc bộ cũng là những cơ hội tuyệt vời để lồng ghép giáo dục hướng nghiệp. Một buổi sinh hoạt chủ đề “Nghề nghiệp trong thế giới số” có thể giúp học sinh tìm hiểu về nghề kỹ sư AI, nhà thiết kế phần mềm, kỹ thuật viên dữ liệu; một buổi hội thảo về “Đam mê và nghề nghiệp” có thể khơi gợi học sinh khám phá bản thân thông qua việc chia sẻ câu chuyện từ những người đi trước.
Ngoài ra, việc lồng ghép hướng nghiệp cần đi kèm với phương pháp dạy học tích cực, lấy học sinh làm trung tâm. Giáo viên không chỉ cung cấp thông tin, mà còn khơi gợi cho học sinh đặt câu hỏi, thảo luận nhóm, đóng vai, giải quyết vấn đề nghề nghiệp giả định. Qua đó, các em không chỉ học kiến thức mà còn rèn luyện kỹ năng và thái độ cần thiết cho hành trình nghề nghiệp tương lai.
Tích hợp giáo dục hướng nghiệp một cách xuyên suốt và linh hoạt vào chương trình giảng dạy giúp nhà trường biến quá trình học tập thành hành trình khám phá và chuẩn bị nghề nghiệp thực sự. Quan trọng hơn, nó phá vỡ tư tưởng xem hướng nghiệp là “phần phụ”, giúp học sinh nhận thức rằng mọi môn học đều có giá trị kết nối với thế giới thực và tương lai nghề nghiệp của chính các em.

XÂY DỰNG CÁC KHÔNG GIAN TRẢI NGHIỆM NGHỀ NGHIỆP ĐA DẠNG
Bên cạnh việc tích hợp kiến thức hướng nghiệp vào chương trình học, việc tổ chức các hoạt động trải nghiệm thực tế là một phần không thể thiếu trong chiến lược giáo dục nghề nghiệp hiệu quả. Trải nghiệm giúp học sinh chuyển từ việc nghe – hiểu sang thấy – làm – cảm nhận, từ đó hình thành mối liên hệ sâu sắc hơn giữa bản thân và thế giới nghề. Nhà trường có vai trò trung tâm trong việc kiến tạo các không gian trải nghiệm phong phú, thực tế và đa dạng cho học sinh THCS.
Một trong những hình thức hiệu quả nhất là tổ chức các chuyến tham quan học tập tại doanh nghiệp, cơ sở sản xuất, làng nghề truyền thống hoặc các trường dạy nghề. Qua đó, học sinh có cơ hội quan sát trực tiếp quy trình làm việc, lắng nghe chia sẻ từ người lao động và đặt câu hỏi về nghề nghiệp. Sự tiếp xúc này không chỉ giúp học sinh hiểu rõ đặc điểm từng ngành nghề mà còn góp phần làm giảm định kiến xã hội giữa các nhóm nghề “trí óc” và “lao động tay chân”.
Ngoài ra, nhà trường có thể tổ chức các hoạt động mô phỏng nghề nghiệp ngay trong môi trường học đường. Ví dụ: Ngày hội hướng nghiệp nơi học sinh được thử sức làm bác sĩ, đầu bếp, kỹ thuật viên, nhiếp ảnh gia, nhà thiết kế thời trang… Thông qua hoạt động nhập vai, học sinh được rèn luyện kỹ năng mềm, hiểu vai trò – trách nhiệm của từng nghề, từ đó có góc nhìn chân thực hơn về thế giới việc làm.
Các cuộc thi sáng tạo như thiết kế sản phẩm, làm video giới thiệu nghề, xây dựng kế hoạch kinh doanh nhỏ… cũng là một hình thức trải nghiệm hướng nghiệp hiệu quả. Những hoạt động này không chỉ giúp học sinh phát huy năng lực cá nhân mà còn thúc đẩy tinh thần hợp tác, sáng tạo, giải quyết vấn đề – những năng lực nền tảng trong thế giới nghề nghiệp tương lai.
Điều quan trọng là các trải nghiệm nghề nghiệp phải đa dạng, không thiên lệch vào một nhóm nghề cụ thể, đồng thời phù hợp với độ tuổi và năng lực nhận thức của học sinh THCS. Nhà trường cần thiết kế lộ trình trải nghiệm hướng nghiệp theo cấp độ tăng dần: từ làm quen – khám phá – thực hành cơ bản – đến phản tư và lựa chọn sơ bộ. Lộ trình này sẽ giúp học sinh dần dần hình thành tư duy nghề nghiệp một cách tự nhiên, chứ không mang tính áp đặt hay cưỡng chế.
Thông qua việc tổ chức các không gian trải nghiệm nghề nghiệp đa dạng, nhà trường không chỉ giúp học sinh hiểu nghề, mà còn giúp các em hiểu chính mình – yếu tố quan trọng hàng đầu trong mọi lựa chọn nghề nghiệp đúng đắn.

PHÁT TRIỂN NĂNG LỰC TỰ ĐỊNH HƯỚNG THÔNG QUA SỰ ĐỒNG HÀNH CỦA GIÁO VIÊN VÀ MÔI TRƯỜNG HỌC ĐƯỜNG
Một yếu tố then chốt trong giáo dục hướng nghiệp hiện đại là giúp học sinh phát triển năng lực tự định hướng nghề nghiệp – tức là khả năng đánh giá bản thân, tìm kiếm thông tin, xác lập mục tiêu và điều chỉnh lộ trình nghề nghiệp một cách linh hoạt và chủ động. Để làm được điều đó, vai trò của nhà trường không chỉ dừng lại ở việc cung cấp thông tin nghề nghiệp, mà phải tạo ra một môi trường sư phạm hỗ trợ học sinh phản tư, ra quyết định và trưởng thành qua từng trải nghiệm học tập.
Giáo viên là nhân tố trung tâm trong việc đồng hành cùng học sinh phát triển tư duy hướng nghiệp. Không cần trở thành chuyên gia tư vấn nghề, mỗi giáo viên có thể trở thành người truyền cảm hứng, người lắng nghe và người khơi gợi năng lực khám phá bản thân nơi học sinh. Những câu hỏi như “Em cảm thấy hứng thú điều gì trong tiết học hôm nay?”, “Em có điểm mạnh nào khi làm bài nhóm?”, hay “Nếu được chọn một công việc để thử, em sẽ chọn gì?” có thể tạo nên những tia sáng đầu tiên trong hành trình định hướng nghề nghiệp.
Ngoài vai trò cá nhân, nhà trường cần xây dựng một văn hóa học đường khuyến khích sự tìm tòi, thử nghiệm và sai sót có kiểm soát. Thay vì tạo áp lực thi đua, điểm số, hoặc áp đặt định hướng từ người lớn, môi trường học đường cần mở ra không gian cho học sinh dám thử – dám điều chỉnh – dám chọn lối đi riêng. Một môi trường học tích cực, cởi mở sẽ nuôi dưỡng tinh thần khám phá và sự tự tin, từ đó hình thành năng lực tự định hướng lâu dài.
Bên cạnh đó, sự phối hợp giữa nhà trường với phụ huynh và cộng đồng nghề nghiệp cũng rất cần thiết. Khi học sinh cảm nhận được sự đồng hành nhất quán từ cả thầy cô, cha mẹ và xã hội, các em sẽ không còn đơn độc trong hành trình lựa chọn tương lai. Hơn nữa, sự tham gia của chuyên gia, cựu học sinh hoặc doanh nghiệp trong hoạt động hướng nghiệp không chỉ tăng tính thực tế mà còn mở rộng góc nhìn nghề nghiệp cho học sinh.
Để phát triển năng lực tự định hướng, nhà trường cũng nên áp dụng các công cụ và phương pháp hiện đại như hồ sơ học tập cá nhân (portfolio), bản đồ năng lực, nhật ký hướng nghiệp, trắc nghiệm sở thích và giá trị sống. Những công cụ này nếu được sử dụng đúng cách sẽ giúp học sinh theo dõi quá trình trưởng thành của chính mình và tự đưa ra các điều chỉnh phù hợp.
Tóm lại, nhà trường cần chuyển từ vai trò cung cấp thông tin nghề nghiệp sang vai trò “người đồng hành trong quá trình ra quyết định”. Chỉ khi học sinh được tự mình khám phá – tự mình đặt câu hỏi – và tự mình trả lời, thì lựa chọn nghề nghiệp mới thực sự xuất phát từ sự hiểu biết sâu sắc và bền vững.

ỨNG DỤNG CÔNG NGHỆ VÀ CHUYỂN ĐỔI SỐ TRONG GIÁO DỤC HƯỚNG NGHIỆP
Trong thời đại số, công nghệ không chỉ làm thay đổi diện mạo các ngành nghề mà còn mở ra những cơ hội mới cho giáo dục hướng nghiệp trong nhà trường. Việc ứng dụng công nghệ thông tin, trí tuệ nhân tạo, nền tảng học trực tuyến và các công cụ tương tác kỹ thuật số có thể giúp quá trình hướng nghiệp trở nên sinh động, cá nhân hóa và hiệu quả hơn bao giờ hết.
Một trong những ứng dụng nổi bật là các nền tảng trắc nghiệm nghề nghiệp, hồ sơ năng lực số, bản đồ nghề nghiệp tương tác hoặc hệ thống học liệu hướng nghiệp trực tuyến. Những công cụ này giúp học sinh tự khám phá điểm mạnh, sở thích, phong cách làm việc và kết nối với những nghề nghiệp phù hợp. Đồng thời, học sinh có thể tiếp cận với video thực tế nghề, phỏng vấn người trong nghề, hoặc trải nghiệm mô phỏng nghề nghiệp qua môi trường ảo.
Công nghệ cũng cho phép nhà trường mở rộng không gian hướng nghiệp vượt khỏi khuôn viên truyền thống. Qua việc kết nối với các doanh nghiệp, cựu học sinh, chuyên gia ngành nghề bằng hình thức trực tuyến, học sinh có thể giao lưu, đặt câu hỏi, lắng nghe chia sẻ chân thực và cập nhật xu hướng thị trường lao động. Những điều này giúp giảm khoảng cách giữa lý thuyết và thực tiễn, tạo ra trải nghiệm hướng nghiệp đa chiều và có chiều sâu hơn.
Tuy nhiên, để công nghệ phát huy hiệu quả, cần có sự đầu tư bài bản về hạ tầng kỹ thuật, bồi dưỡng năng lực số cho giáo viên, cũng như xây dựng chương trình hướng nghiệp số hoá phù hợp với trình độ và nhu cầu của học sinh THCS. Quan trọng hơn cả là công nghệ không thay thế con người, mà cần được sử dụng như công cụ để cá nhân hoá hành trình hướng nghiệp, giúp học sinh chủ động và sáng tạo trong lựa chọn nghề nghiệp tương lai.Một yếu tố then chốt trong giáo dục hướng nghiệp hiện đại là giúp học sinh phát triển năng lực tự định hướng nghề nghiệp – tức là khả năng đánh giá bản thân, tìm kiếm thông tin, xác lập mục tiêu và điều chỉnh lộ trình nghề nghiệp một cách linh hoạt và chủ động. Để làm được điều đó, vai trò của nhà trường không chỉ dừng lại ở việc cung cấp thông tin nghề nghiệp, mà phải tạo ra một môi trường sư phạm hỗ trợ học sinh phản tư, ra quyết định và trưởng thành qua từng trải nghiệm học tập.
Giáo viên là nhân tố trung tâm trong việc đồng hành cùng học sinh phát triển tư duy hướng nghiệp. Không cần trở thành chuyên gia tư vấn nghề, mỗi giáo viên có thể trở thành người truyền cảm hứng, người lắng nghe và người khơi gợi năng lực khám phá bản thân nơi học sinh. Những câu hỏi như “Em cảm thấy hứng thú điều gì trong tiết học hôm nay?”, “Em có điểm mạnh nào khi làm bài nhóm?”, hay “Nếu được chọn một công việc để thử, em sẽ chọn gì?” có thể tạo nên những tia sáng đầu tiên trong hành trình định hướng nghề nghiệp.
Ngoài vai trò cá nhân, nhà trường cần xây dựng một văn hóa học đường khuyến khích sự tìm tòi, thử nghiệm và sai sót có kiểm soát. Thay vì tạo áp lực thi đua, điểm số, hoặc áp đặt định hướng từ người lớn, môi trường học đường cần mở ra không gian cho học sinh dám thử – dám điều chỉnh – dám chọn lối đi riêng. Một môi trường học tích cực, cởi mở sẽ nuôi dưỡng tinh thần khám phá và sự tự tin, từ đó hình thành năng lực tự định hướng lâu dài.
Bên cạnh đó, sự phối hợp giữa nhà trường với phụ huynh và cộng đồng nghề nghiệp cũng rất cần thiết. Khi học sinh cảm nhận được sự đồng hành nhất quán từ cả thầy cô, cha mẹ và xã hội, các em sẽ không còn đơn độc trong hành trình lựa chọn tương lai. Hơn nữa, sự tham gia của chuyên gia, cựu học sinh hoặc doanh nghiệp trong hoạt động hướng nghiệp không chỉ tăng tính thực tế mà còn mở rộng góc nhìn nghề nghiệp cho học sinh.
Để phát triển năng lực tự định hướng, nhà trường cũng nên áp dụng các công cụ và phương pháp hiện đại như hồ sơ học tập cá nhân (portfolio), bản đồ năng lực, nhật ký hướng nghiệp, trắc nghiệm sở thích và giá trị sống. Những công cụ này nếu được sử dụng đúng cách sẽ giúp học sinh theo dõi quá trình trưởng thành của chính mình và tự đưa ra các điều chỉnh phù hợp.
Tóm lại, nhà trường cần chuyển từ vai trò cung cấp thông tin nghề nghiệp sang vai trò “người đồng hành trong quá trình ra quyết định”. Chỉ khi học sinh được tự mình khám phá – tự mình đặt câu hỏi – và tự mình trả lời, thì lựa chọn nghề nghiệp mới thực sự xuất phát từ sự hiểu biết sâu sắc và bền vững.

KẾT LUẬN
Giáo dục hướng nghiệp không còn là hoạt động ngoại vi trong nhà trường, mà cần trở thành một cấu phần cốt lõi trong chiến lược phát triển con người toàn diện. Với vai trò dẫn dắt và kiến tạo, nhà trường có thể và cần phải đảm nhiệm nhiều hơn là cung cấp thông tin – đó là tạo dựng hành trình hướng nghiệp sống động, gắn với từng trải nghiệm học tập, từng tiết học và từng mối quan hệ trong cộng đồng học đường.
Từ việc tích hợp nội dung hướng nghiệp trong chương trình học, mở rộng các trải nghiệm thực tế, đồng hành cùng học sinh trong quá trình tự khám phá bản thân, cho đến ứng dụng công nghệ số – mỗi yếu tố đều góp phần hình thành một hệ sinh thái hướng nghiệp toàn diện. Hệ sinh thái đó không chỉ giúp học sinh biết đến các nghề, mà còn biết cách lựa chọn, chuẩn bị và phát triển bản thân một cách phù hợp và linh hoạt.
Trong bối cảnh thế giới nghề nghiệp đang chuyển động không ngừng, nhà trường cần trở thành người bạn đồng hành vững chắc, người khai mở tiềm năng và người truyền cảm hứng cho mỗi học sinh. Khi đó, giáo dục hướng nghiệp sẽ không còn là nhiệm vụ riêng của một bộ phận, mà trở thành sứ mệnh chung của toàn trường – hướng đến mục tiêu lớn nhất: giúp mỗi học sinh sống đúng, sống rõ và sống có định hướng.
Giáo dục hướng nghiệp, vì vậy, không chỉ là một môn học. Đó là nền tảng của sự trưởng thành, là khởi đầu của hành trình khám phá cuộc đời – nơi mà nhà trường chính là điểm tựa đầu tiên, vững chắc và nhân văn nhất.
Trung tâm bồi dưỡng kỹ năng Thiên Tường ART